Skip to main content

GÓC HÀ PHƯƠNG

By February 10, 2015June 15th, 2018Blog VN

Ha Phuong ModelNghệ thuật của sự hoàn tặng

Thật sự dễ dàng để có thể quên nơi mà bạn xuất phát. Hoặc, nếu không quên, thì sẵn sàng muốn đặt những hoàn cảnh tội nghiệp của những người đàn ông, phụ nữ và trẻ em tuyệt vọng, của hàng triệu người nghèo phía sau bạn. Điều này có thể dễ dàng xảy ra khi bạn đến Hoa Kỳ từ một đất nước nhỏ như quê hương của tôi, Việt Nam, nơi mà có nhiều người rất nghèo và họ làm việc cả ngày để có được một đô la. Cho dù bạn đến từ quốc gia nhỏ bé của tôi hoặc từ châu Phi, Ấn Độ, Trung Quốc, Trung hay Nam Mỹ, vv, con người có thể sẽ chỉ muốn đi về phía trước mà không nhìn lại phía sau mình. Điều đó thật sự là sai lầm, và nó làm cho tôi cảm thấy rất buồn.

Tôi đã không bao giờ lãng quên mình từ đâu mà đến, và chồng tội cũng vậy. Chúng tôi đều đã có  được rất nhiều những may mắn trong cuộc sống và trong sự nghiệp của chúng tôi. Đó là lý do chúng tôi muốn hoàn tặng trở lại. Chúng tôi cũng muốn 2 con gái của chúng tôi có thể học để có được sự  hào phóng tốt nhất cho những người cần . Chúng sẽ học được, tôi tin chắc như vậy, không phải bởi những gì chúng tôi nói, mà bằng những gì chúng tôi làm. Trong tất cả mọi việc mà phụ huynh làm , họ đã đang thiết lập một ví dụ. Việc tạo ra thế hệ mới với sự cảm thông và một cái nhìn bao quát về việc chúng ta đều được kết nối với nhau như thế nào là thật sự quan trọng -vì chúng ta đều được kết nói với nhau! Và bây giờ, với hệ thống mạng toàn cầu, tất cả chúng ta có thể thấy một cách sâu sắc cách những con người chúng ta kết nối với nhau.

Đã được 47 năm kể từ khi cuộc chiến tranh Việt-Mỹ kết thúc. Phần lớn ở đất nước tôi, có một sự đi lên của tầng lớp trung lưu. Nhưng chưa, dân số 89.710.000 đó (như năm 2013), hai phần ba vẫn còn có cuộc sống dưới mức nghèo. Họ cần được nhanh chóng tiếp cận với nhiều thức ăn tốt hơn, nước sạch, y tế và hơn hết là giáo dục.

Một số người Việt đã di cư đến Hoa Kỳ, nhưng hiện nay chỉ có khoảng 1,74 triệu người trong chúng ta (dựa trên một điều tra dân số năm 2010) ở nước này. Hầu hết đã định cư ở các vùng có khí hậu ấm áp quen thuộc hơn trên bờ biển phía Tây, đặc biệt là California, Texas và Florida. Thế hệ thứ hai nói tiếng Anh như là ngôn ngữ chính của họ. Một số người đã kết hôn với người phương Tây và các con của họ có nhiều chất Mỹ hơn là Việt. Có một cái giá: nhưng đó là một chủ đề khác tôi sẽ giải quyết trong một blog trong tương lai.

What I want to address here is the idea of giving back. I was deeply moved by a recent New York Times article on Dr. Mosoka Fallah who grew up in the slums of Monrovia, Liberia, before having the good fortune to go to Harvard, where he studied to become an epidemiologist and immunologist. As the Times reported, “Neighborhood by neighborhood, block by block, shack by shack, he is battling the disease across this crowded capital, seeking the cooperation of residents who are deeply distrustful of the government and its faltering response to the deadliest Ebola epidemic ever recorded.” It would be easy for someone in Dr. Fallah’s position to say, “Ok, I’ve accomplished more than anyone from my circumstances could reasonably hope to. I did it myself, nobody helped me, I won’t go back to help them.”

Instead, Dr. Fallah returned to Monrovia to do his part combating the deadly Ebola virus. At great personal risk to himself, Dr. Fallah moves from house to house. He’s the boots on the ground in the war against this awful disease. Dr. Fallah is inspiring not only in terms of his courage but his remembrance of his circumstances. He knows where he came from.

In April 2008 I founded the Ha Phuong Foundation. Our initial project was to build a multi-media arts center in cooperation with a wonderful partner: the Boys & Girls Clubs of Garden Grove, (Orange County) California. I created this Foundation has two main objectives: to help underprivileged children, and to support music and arts. With this intention we equipped the Center with a state of the art music, TV radio and design studio and recording facility.

This Complex will serve as a prototype for additional multi-media arts centers I plan to fund throughout the United States. I believe these facilities are vital to help sustain arts education, at a time when schools have dramatically cut funding for music and art classes. These Centers will help talented youth creatively express themselves while offering them market-ready job skills via training on professional equipment and software. Life is all about giving back. I am so grateful that I can use the opportunities I had to impact the lives of wonderful children who would otherwise not have such opportunities.

The Foundation has also developed music programs in Vietnam for disadvantaged children, along with an ambitious musical teaching and career development program specifically for blind children. One of my greatest joys is going back to Vietnam and seeing how these children are progressing. It makes my heart sing.

Stay tuned for more—I have a lot to say, and I look forward to building a “community” of others who feel as I do.   If you believe in karma, you know that the more you give of yourself, the richer you will be—in all the ways that count.  It is a great gift  to our own selves when we extend a hand, materially and spiritually to those less fortunate.

Let’s never forget where we came from.